Văn hiến là Hiếu.
Lãn Miên – nguồn http://diendan.lyhocdongphuong.org.vn/
Thánh hiền khuyên nhủ Hiếu, Nhân
Đó là hai chữ phải cần đầu tiên
Năm 88 giải Nô Ben
Giải từng nêu rõ tuyên ngôn như vầy:
Thế kỷ 21 ngày nay
Loài người muốn ổn hãy quay về nguồn
Học cho hiểu đức Thánh Hiền
Ngày xưa Khổng, Mạnh từng truyền Việt Nho
Giáo lý Phật Pháp kế thừa
Mới mong xã hội đều vừa lòng nhau.
Nhân Từ là đức cao sâu
Từ Bi, Phật đã truyền lâu đời thành
Đạo Thiên Chúa, Đạo Tin Lành
Đều nêu Bác Ái minh anh loài người
Con người sống ở trên đời
Nhân Từ, Bác Ái là ngòi của Tâm
Đạo Hiếu là cái rễ căn
Gốc vững ấy để cho anh xây nhà
Còn đem khẩu hiệu hét to
Nhà xây vẫn đổ bởi do gốc cùn
Chủ nghĩa lợi nhuận tiếm quyền
Mất gốc văn hóa gây liền nguy tai
Cái ác trỗi dậy hoài hoài
Đến thời “đồ đểu” là thời diệt vong
“Kỷ bất dục, vật thi nhân”:
“Gì mình không muốn, đừng đem gán người”
Chiến tranh tôi chẳng thích rồi
Cớ gì tôi lại đem người đánh anh?
Chữ Vuông là cái bánh Chưng
Mong cho thiên hạ đại đồng trong Vuông
Văn Lang rộng rãi bao dung
Kinh Dương Vương đến vua Hùng mênh mang
Phương Đông muôn vạn Bản, Làng
“Bản Làng” lướt lại từng “Bang” tự quyền
Phát huy văn hóa trăm miền
Hình thành Bách Việt, tiên hiền nở hoa
Vốn chung dòng giống xưa xa
Tiên Âu Cơ với Rồng là Lạc Long
Nhân Ái do Hiếu nối dòng
“Hám Yêu” lướt “Hiếu”, chỉ mong Thái Hòa
“Hòa 禾” là lướt “Hột lúa Ta”
Ruộng - Vuông 口 giữ nước, phải pha mặt Bằng 平
Cho nên cái chữ Hòa 和 Bình 平
Từ trong đạo Hiếu của mình Việt Nho
“Vì người khác trước, mà lo”
Là lời Nguyễn Trãi dặn dò từ xưa
Tiên hiền giáo huấn truyền thừa
Xã hội yên ổn, nắng mưa thuận hòa
Ai ai cũng Hiếu như Ta
Đại đồng thế giới chẳng xa, đến ngày.
Người xưa dạy trẻ rất hay
Chuyện gương đạo Hiếu, ngày ngày kể nghe.
Lãn Miên – nguồn http://diendan.lyhocdongphuong.org.vn/
Thánh hiền khuyên nhủ Hiếu, Nhân
Đó là hai chữ phải cần đầu tiên
Năm 88 giải Nô Ben
Giải từng nêu rõ tuyên ngôn như vầy:
Thế kỷ 21 ngày nay
Loài người muốn ổn hãy quay về nguồn
Học cho hiểu đức Thánh Hiền
Ngày xưa Khổng, Mạnh từng truyền Việt Nho
Giáo lý Phật Pháp kế thừa
Mới mong xã hội đều vừa lòng nhau.
Nhân Từ là đức cao sâu
Từ Bi, Phật đã truyền lâu đời thành
Đạo Thiên Chúa, Đạo Tin Lành
Đều nêu Bác Ái minh anh loài người
Con người sống ở trên đời
Nhân Từ, Bác Ái là ngòi của Tâm
Đạo Hiếu là cái rễ căn
Gốc vững ấy để cho anh xây nhà
Còn đem khẩu hiệu hét to
Nhà xây vẫn đổ bởi do gốc cùn
Chủ nghĩa lợi nhuận tiếm quyền
Mất gốc văn hóa gây liền nguy tai
Cái ác trỗi dậy hoài hoài
Đến thời “đồ đểu” là thời diệt vong
“Kỷ bất dục, vật thi nhân”:
“Gì mình không muốn, đừng đem gán người”
Chiến tranh tôi chẳng thích rồi
Cớ gì tôi lại đem người đánh anh?
Chữ Vuông là cái bánh Chưng
Mong cho thiên hạ đại đồng trong Vuông
Văn Lang rộng rãi bao dung
Kinh Dương Vương đến vua Hùng mênh mang
Phương Đông muôn vạn Bản, Làng
“Bản Làng” lướt lại từng “Bang” tự quyền
Phát huy văn hóa trăm miền
Hình thành Bách Việt, tiên hiền nở hoa
Vốn chung dòng giống xưa xa
Tiên Âu Cơ với Rồng là Lạc Long
Nhân Ái do Hiếu nối dòng
“Hám Yêu” lướt “Hiếu”, chỉ mong Thái Hòa
“Hòa 禾” là lướt “Hột lúa Ta”
Ruộng - Vuông 口 giữ nước, phải pha mặt Bằng 平
Cho nên cái chữ Hòa 和 Bình 平
Từ trong đạo Hiếu của mình Việt Nho
“Vì người khác trước, mà lo”
Là lời Nguyễn Trãi dặn dò từ xưa
Tiên hiền giáo huấn truyền thừa
Xã hội yên ổn, nắng mưa thuận hòa
Ai ai cũng Hiếu như Ta
Đại đồng thế giới chẳng xa, đến ngày.
Người xưa dạy trẻ rất hay
Chuyện gương đạo Hiếu, ngày ngày kể nghe.