Vài dòng về nước Nam Việt trong sử Tàu .
Sách Sử Trung quốc đang lưu hành là sự trộn lẫn sử ‘thật’ và sử ‘đểu’, dấu chỉ giúp nhận biết cũng đơn giản thôi , ở đâu có sự miệt thị khinh khi dân Bách Việt nhất là Lạc Việt thì đấy chắc chắn là đoạn sử ‘đểu’, nắm rõ tánh khí của người tạo ra nó thì rất dể dàng tìm ra những phần này .
Chương Nước Nam Việt của Triệu Đà là chương đểu cáng nhất trong Hán sử .
chỉ cần lướt qua vài dòng là thấy ngay sự bịa đặt kinh tởm của đám ‘sử nô’ viết theo đơn đặt hàng , dù viết về kẻ thù những sử gia chân chính cũng không bao giờ có giọng điệu như thế .
Sử ký của Tư Mã Thiên ( đã cạo sửa ? ), quyển 113, mục Nam Việt Liệt Truyện và Hán Thư của Ban Cố, quyển 95, mục Liệt truyện. Sử Ký, phần Bản Kỷ, quyển 6 chép : “Năm [Tần Thủy Hoàng] thứ 33 [-214] dùng dân bỏ trốn, dân ở rể, dân buôn cho làm lính ; đánh chiếm đất Lục Lương đặt ra Quế Lâm , Nam Hải, Tượng Quận .”
Đánh chiếm đất nước của người ta mà không phải dùng ...đội quân cho ra quân , chỉ cần đám bất lương ô hợp cũng xong ...., (đám bất lương này sau đó cho ở lại ‘sống chung’ với người Việt ) ;
Những dòng này ngoài ý miệt thị đời cha còn hàm ý khinh bỉ mãi mãi ....đám con cháu Nam Việt ....chúng mày chỉ là kết qủa của sự ‘giao phối’ giữa mọi rợ và lưu manh . ..
Những nhà ... viết sử gốc chăn ngựa viết tiếp :
“ Man di Ðại trưởng lão thần [Triệu] Ðà liều chết tái bái, dâng thư Hoàng đế Bệ hạ :
Từ khi Cao Hậu lâm triều dụng sự, gần kẻ sĩ nhỏ nhen, tín lời sàm tấu, phân biệt đối xử với man di, ra lệnh rằng : “Không [bán] cho dân Việt man di bên ngoài khí dụng kim loại làm ruộng ; ngựa, trâu, dê thì [bán] cho con đực, không bán con cái. Lão phu ở nơi hoang tịch, ngựa, trâu, dê răng dài đã già, nên không có để dùng vào việc tế tự, thật đáng tội chết” ;
Đoạn này cụ thể hoá trình độ văn minh dân Nam hải :
- mới chỉ biết dùng gia súc chứ chưa biết chăn nuôi .?.?. ‘nhập khẩu’ được con nào thì ‘xài’ con ấy ....tương tự như người ‘tiền sử’ đang trong tình trạng săn bắt hái lượm vậy . .., bắt được con nào thì chỉ biết con đó chưa biết chăn nuôi nhân giống là gì ....
- trong lãnh vực trồng trọt ...thì ...đã bước qua thời công cụ đá đang tiến sang... thời ...‘kim khí.... nhập khẩu’ ..???..
- Trên con đường từ man dã đến văn minh con người không hề trải qua giai đoạn ‘nửa người nửa ngợm’ như thế .
Thật chỉ những bộ óc ‘cám lợn’ mới có thể nghĩ ra được những điều kỳ quái này . .
Nam hải đã là vậy Dân chung quanh còn khủng khiếp hơn bội phần :
“.....Vả lại phương Nam đất thấp, ẩm, dân man di ở vào giữa. Ở phía Đông đất Mân Việt chỉ vẻn vẹn nghìn người, cũng xưng hiệu là “vương”; ở phía Tây, nước Âu Lạc là nước trần truồng, cũng xưng là “vương”. Lão thần trộm dùng bậy danh hiệu “đế” chỉ để tự vui , chứ đâu dám để nói đến tai bệ hạ ?” ...
“Phía Đông đất Mân Việt chỉ vẻn vẹn nghìn người”...như thế Mân Việt cũng chỉ trong giai đoạn bộ lạc là cùng...
Đặc biệt...Kinh khủng nhất là dân Âu Lạc...còn trong tình trạng trần truồng ,có bản dịch là bán khai...; chưa biết đến áo quần chẳng hơn loài thú bao nhiêu ?
Lướt qua vài hàng Sử sách chính thống Tàu ; Không cần nói nhiều chỉ với những di vật đồng –sắt và xương trâu tìm được trong lòng đất Việt có tuổi đáng cố tổ của Nhâm ngao đã là cái tát trời giáng vào mặt những kẻ vô sỉ ...; cả với những ai đọc mà cho những dòng sử này là thật , đáng tin .... thì cũng xứng đáng nhận cái tát như thế .[/
Sách Sử Trung quốc đang lưu hành là sự trộn lẫn sử ‘thật’ và sử ‘đểu’, dấu chỉ giúp nhận biết cũng đơn giản thôi , ở đâu có sự miệt thị khinh khi dân Bách Việt nhất là Lạc Việt thì đấy chắc chắn là đoạn sử ‘đểu’, nắm rõ tánh khí của người tạo ra nó thì rất dể dàng tìm ra những phần này .
Chương Nước Nam Việt của Triệu Đà là chương đểu cáng nhất trong Hán sử .
chỉ cần lướt qua vài dòng là thấy ngay sự bịa đặt kinh tởm của đám ‘sử nô’ viết theo đơn đặt hàng , dù viết về kẻ thù những sử gia chân chính cũng không bao giờ có giọng điệu như thế .
Sử ký của Tư Mã Thiên ( đã cạo sửa ? ), quyển 113, mục Nam Việt Liệt Truyện và Hán Thư của Ban Cố, quyển 95, mục Liệt truyện. Sử Ký, phần Bản Kỷ, quyển 6 chép : “Năm [Tần Thủy Hoàng] thứ 33 [-214] dùng dân bỏ trốn, dân ở rể, dân buôn cho làm lính ; đánh chiếm đất Lục Lương đặt ra Quế Lâm , Nam Hải, Tượng Quận .”
Đánh chiếm đất nước của người ta mà không phải dùng ...đội quân cho ra quân , chỉ cần đám bất lương ô hợp cũng xong ...., (đám bất lương này sau đó cho ở lại ‘sống chung’ với người Việt ) ;
Những dòng này ngoài ý miệt thị đời cha còn hàm ý khinh bỉ mãi mãi ....đám con cháu Nam Việt ....chúng mày chỉ là kết qủa của sự ‘giao phối’ giữa mọi rợ và lưu manh . ..
Những nhà ... viết sử gốc chăn ngựa viết tiếp :
“ Man di Ðại trưởng lão thần [Triệu] Ðà liều chết tái bái, dâng thư Hoàng đế Bệ hạ :
Từ khi Cao Hậu lâm triều dụng sự, gần kẻ sĩ nhỏ nhen, tín lời sàm tấu, phân biệt đối xử với man di, ra lệnh rằng : “Không [bán] cho dân Việt man di bên ngoài khí dụng kim loại làm ruộng ; ngựa, trâu, dê thì [bán] cho con đực, không bán con cái. Lão phu ở nơi hoang tịch, ngựa, trâu, dê răng dài đã già, nên không có để dùng vào việc tế tự, thật đáng tội chết” ;
Đoạn này cụ thể hoá trình độ văn minh dân Nam hải :
- mới chỉ biết dùng gia súc chứ chưa biết chăn nuôi .?.?. ‘nhập khẩu’ được con nào thì ‘xài’ con ấy ....tương tự như người ‘tiền sử’ đang trong tình trạng săn bắt hái lượm vậy . .., bắt được con nào thì chỉ biết con đó chưa biết chăn nuôi nhân giống là gì ....
- trong lãnh vực trồng trọt ...thì ...đã bước qua thời công cụ đá đang tiến sang... thời ...‘kim khí.... nhập khẩu’ ..???..
- Trên con đường từ man dã đến văn minh con người không hề trải qua giai đoạn ‘nửa người nửa ngợm’ như thế .
Thật chỉ những bộ óc ‘cám lợn’ mới có thể nghĩ ra được những điều kỳ quái này . .
Nam hải đã là vậy Dân chung quanh còn khủng khiếp hơn bội phần :
“.....Vả lại phương Nam đất thấp, ẩm, dân man di ở vào giữa. Ở phía Đông đất Mân Việt chỉ vẻn vẹn nghìn người, cũng xưng hiệu là “vương”; ở phía Tây, nước Âu Lạc là nước trần truồng, cũng xưng là “vương”. Lão thần trộm dùng bậy danh hiệu “đế” chỉ để tự vui , chứ đâu dám để nói đến tai bệ hạ ?” ...
“Phía Đông đất Mân Việt chỉ vẻn vẹn nghìn người”...như thế Mân Việt cũng chỉ trong giai đoạn bộ lạc là cùng...
Đặc biệt...Kinh khủng nhất là dân Âu Lạc...còn trong tình trạng trần truồng ,có bản dịch là bán khai...; chưa biết đến áo quần chẳng hơn loài thú bao nhiêu ?
Lướt qua vài hàng Sử sách chính thống Tàu ; Không cần nói nhiều chỉ với những di vật đồng –sắt và xương trâu tìm được trong lòng đất Việt có tuổi đáng cố tổ của Nhâm ngao đã là cái tát trời giáng vào mặt những kẻ vô sỉ ...; cả với những ai đọc mà cho những dòng sử này là thật , đáng tin .... thì cũng xứng đáng nhận cái tát như thế .[/