đăng lại từ https://www.facebook.com/hungvietsuquan/?fref=ts
Kinh triều 18 nhánh truyền đến Hùng Duệ Vương nhà Ân Thương thì biên giới phía Bắc đã vượt Hoàng Hà. Ân Trụ Vương đóng đô ở Triều Ca, phía Bắc tỉnh Hà Nam. Trên vùng đất Lạc xưa, thủ lĩnh lúc này là một vị quân hầu dòng dõi Lạc Long Quân, được biết trong sử Việt với cái tên Sùng Lãm.
Họ Sùng bắt nguồn từ ông Sùng bá Cổn, là cha của Đại Vũ Sơn Tinh. Ông Cổn trị thủy không thành, đã bị Đế Nghiêu xử tử, thay bằng con là ông Vũ. Ông Vũ nhờ vận dụng sáng tạo kiến thức trong Hà đồ Lạc thư – Gậy thần Sách ước đã đục thông dòng Hắc Thủy, khơi cho nước trở về biển Đông. Ông Vũ được Đế Thuấn trao cho quyền thiên hạ, mà sử Việt gọi là Kinh Dương Vương. Lạc Long Quân là con của Kinh Dương Vương nên cũng mang họ Sùng, truyền cuối thời Kinh triều tới Sùng Lãm, là hầu bá vùng đất Lạc phương Nam xưa.
Trong truyền thuyết Việt, Sùng Lãm còn có tên là Cao Sơn vì chữ Sùng cũng có nghĩa là Cao. Cao Sơn là vị Tả kiên thần trong Tam vị Tản Viên Sơn Thánh, có công trạng lớn nhất là chống giặc Thục thời Hùng Duệ Vương. Giặc Thục lúc này chính là dòng Âu Cơ, nên truyền thuyết mới chép thành Âu Cơ lấy Lạc Long Quân, húy Sùng Lãm.
Âu Cơ có tổ tiên là ông Hậu Tắc, được sử Việt kể dưới tên Đế Lai. Khi Lạc Long Quân lên ngôi đã đánh đuổi chính dòng Đế Nghi là Đế Lai ra khỏi vùng đất Lạc. Dòng dõi Hậu Tắc phải di dời về phía Tây, đến sinh sống ở vùng đất Âu – Ai Lao, tức vùng Vân Nam, Quý Châu. Tới thời Ân Thương, dòng tộc này trở nên lớn mạnh. Thủ lĩnh người Di Lão lúc này là Cơ Xương, là Tây bá hầu của nhà Ân. Cơ Xương ở đất Âu được sử Việt gọi là Âu Cơ. Phía Tây cũng đồng nghĩa với Thục và đất Quý Châu là Ba Thục nên Âu Cơ còn là Thục chủ trong truyền thuyết thời Hùng Duệ Vương.
Truyền thuyết kể, Thục chủ đã phát động một cuộc tấn công lớn hàng chục vạn quân, chia làm 5 đạo, đánh vào đất Lạc. Tướng giữ vùng đất Lạc là Cao Sơn Sùng Lãm chống trả quyết liệt, nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Hùng Duệ Vương được khuyên nhường ngôi lại cho Thục chủ. Thục chủ Âu Cơ về lại đất tổ, lập đô ở Phong Châu. Do có sự kết hợp của 2 vùng đất Âu (Vân Nam, Quý Châu) và Lạc (Bắc Việt, Quảng Tây) nên sơn hà của Âu Cơ có tên là nước Âu Lạc. Trong Hoa sử đây là sự kiện Tây bá hầu Cơ Xương chiếm đất Lê của Bắc bá hầu Sùng Hầu Hổ, tạo sự uy hiếp lớn nhất đối với ngôi vị chủ thiên hạ của Ân Trụ Vương.
Là thủ lĩnh của người Di Lão, nên Cơ Xương còn được gọi là Lang Liêu (Liêu = Lão). Cơ Xương khi bị Trụ Vương bắt giam cầm ở Dĩu Lý đã viết Kinh Dịch bao hàm cả đạo Âm Dương, được truyền thuyết Việt gọi là Lang Liêu chế ra bánh chưng bánh dày vuông tròn. Nhờ “sáng chế” này mà Lang Liêu – Cơ Xương đã được nhận ngôi vị chủ nước Văn Lang.
Hiền Vương Cơ Xương, qua đời ở Hiền Lương bên bờ sông Thao, Hạ Hòa, Phú Thọ. Tại đây ngài được lập miếu đời đời tôn thờ là Quốc mẫu Âu Cơ. Sự nghiệp diệt Trụ phạt Ân được con của Cơ Xương là Cơ Phát – Thục Phán nối tiếp.[/url]
[/url]
Kinh triều 18 nhánh truyền đến Hùng Duệ Vương nhà Ân Thương thì biên giới phía Bắc đã vượt Hoàng Hà. Ân Trụ Vương đóng đô ở Triều Ca, phía Bắc tỉnh Hà Nam. Trên vùng đất Lạc xưa, thủ lĩnh lúc này là một vị quân hầu dòng dõi Lạc Long Quân, được biết trong sử Việt với cái tên Sùng Lãm.
Họ Sùng bắt nguồn từ ông Sùng bá Cổn, là cha của Đại Vũ Sơn Tinh. Ông Cổn trị thủy không thành, đã bị Đế Nghiêu xử tử, thay bằng con là ông Vũ. Ông Vũ nhờ vận dụng sáng tạo kiến thức trong Hà đồ Lạc thư – Gậy thần Sách ước đã đục thông dòng Hắc Thủy, khơi cho nước trở về biển Đông. Ông Vũ được Đế Thuấn trao cho quyền thiên hạ, mà sử Việt gọi là Kinh Dương Vương. Lạc Long Quân là con của Kinh Dương Vương nên cũng mang họ Sùng, truyền cuối thời Kinh triều tới Sùng Lãm, là hầu bá vùng đất Lạc phương Nam xưa.
Trong truyền thuyết Việt, Sùng Lãm còn có tên là Cao Sơn vì chữ Sùng cũng có nghĩa là Cao. Cao Sơn là vị Tả kiên thần trong Tam vị Tản Viên Sơn Thánh, có công trạng lớn nhất là chống giặc Thục thời Hùng Duệ Vương. Giặc Thục lúc này chính là dòng Âu Cơ, nên truyền thuyết mới chép thành Âu Cơ lấy Lạc Long Quân, húy Sùng Lãm.
Âu Cơ có tổ tiên là ông Hậu Tắc, được sử Việt kể dưới tên Đế Lai. Khi Lạc Long Quân lên ngôi đã đánh đuổi chính dòng Đế Nghi là Đế Lai ra khỏi vùng đất Lạc. Dòng dõi Hậu Tắc phải di dời về phía Tây, đến sinh sống ở vùng đất Âu – Ai Lao, tức vùng Vân Nam, Quý Châu. Tới thời Ân Thương, dòng tộc này trở nên lớn mạnh. Thủ lĩnh người Di Lão lúc này là Cơ Xương, là Tây bá hầu của nhà Ân. Cơ Xương ở đất Âu được sử Việt gọi là Âu Cơ. Phía Tây cũng đồng nghĩa với Thục và đất Quý Châu là Ba Thục nên Âu Cơ còn là Thục chủ trong truyền thuyết thời Hùng Duệ Vương.
Truyền thuyết kể, Thục chủ đã phát động một cuộc tấn công lớn hàng chục vạn quân, chia làm 5 đạo, đánh vào đất Lạc. Tướng giữ vùng đất Lạc là Cao Sơn Sùng Lãm chống trả quyết liệt, nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Hùng Duệ Vương được khuyên nhường ngôi lại cho Thục chủ. Thục chủ Âu Cơ về lại đất tổ, lập đô ở Phong Châu. Do có sự kết hợp của 2 vùng đất Âu (Vân Nam, Quý Châu) và Lạc (Bắc Việt, Quảng Tây) nên sơn hà của Âu Cơ có tên là nước Âu Lạc. Trong Hoa sử đây là sự kiện Tây bá hầu Cơ Xương chiếm đất Lê của Bắc bá hầu Sùng Hầu Hổ, tạo sự uy hiếp lớn nhất đối với ngôi vị chủ thiên hạ của Ân Trụ Vương.
Là thủ lĩnh của người Di Lão, nên Cơ Xương còn được gọi là Lang Liêu (Liêu = Lão). Cơ Xương khi bị Trụ Vương bắt giam cầm ở Dĩu Lý đã viết Kinh Dịch bao hàm cả đạo Âm Dương, được truyền thuyết Việt gọi là Lang Liêu chế ra bánh chưng bánh dày vuông tròn. Nhờ “sáng chế” này mà Lang Liêu – Cơ Xương đã được nhận ngôi vị chủ nước Văn Lang.
Hiền Vương Cơ Xương, qua đời ở Hiền Lương bên bờ sông Thao, Hạ Hòa, Phú Thọ. Tại đây ngài được lập miếu đời đời tôn thờ là Quốc mẫu Âu Cơ. Sự nghiệp diệt Trụ phạt Ân được con của Cơ Xương là Cơ Phát – Thục Phán nối tiếp.[/url]
[/url]