Bao lâu rồi nỗi đau vắng mẹ
Dương trần con là kẻ mồ côi
Dù năm nay đã gần bảy chục
Không mẹ vẫn là trẻ bơ vơ
Mẹ ơi hai tiếng khi lo sợ
Đường đời trắc trở lúc gian truân
Bóng mẹ chính là nơi nương náu
Là cõi bình yên của đời mình
Vắng mẹ rồi nhà như không nóc
Từ nay mưa nắng biết trông ai .
Dương trần con là kẻ mồ côi
Dù năm nay đã gần bảy chục
Không mẹ vẫn là trẻ bơ vơ
Mẹ ơi hai tiếng khi lo sợ
Đường đời trắc trở lúc gian truân
Bóng mẹ chính là nơi nương náu
Là cõi bình yên của đời mình
Vắng mẹ rồi nhà như không nóc
Từ nay mưa nắng biết trông ai .