Mẹ dịu hiền.
Mẹ đẹp như vầng trăng
Sáng láng mà dịu dàng
Xa nhà con lang thang
Tâm hồn đang tả tơi
Xác thân sao nặng nề
Trần gian như mê trận
Hoang mang không lối về
...................................
Bỗng tà áo trắng tinh
Rộng dang che con dại
Đang lúc hồn chơi vơi
Hàng trăm néo đường đời
Nào biết đến nơi đâu ?
...................................
Thiết tha lời cầu khẩn
Thân nhỏ bé dưới chân
Bến bờ xin mẹ dẫn
Đưa đến chốn bình an .