Đêm khuya vắng tiếng khèn ai
Gío thoảng đưa xa khắp núi đồi
Bồng bềnh lơi lả khèn ơi
Mơ màng sao xuyến tơ vương Cõi lòng
Đầu non chênh chếch trăng soi bóng
Chơ vơ ghềnh đá dáng ‘ai’ đây
Mong manh những sợi tơ trời
Vướng chân sơn nữ ngất ngây men tình
Thâu đêm sương gía chàng không lạnh ?
Mà khúc tình ca cứ mãi ngân
Gío thoảng đưa xa khắp núi đồi
Bồng bềnh lơi lả khèn ơi
Mơ màng sao xuyến tơ vương Cõi lòng
Đầu non chênh chếch trăng soi bóng
Chơ vơ ghềnh đá dáng ‘ai’ đây
Mong manh những sợi tơ trời
Vướng chân sơn nữ ngất ngây men tình
Thâu đêm sương gía chàng không lạnh ?
Mà khúc tình ca cứ mãi ngân